Vượt qua gần 200 tác phẩm gửi về từ mọi miền trên Tổ quốc, hơn 10 bức ảnh chất lượng dưới đây đã xuất sắc đạt được những ngôi vị cao nhất tại cuộc thi ảnh “Trường tôi thế đấy”.
Điều Alumni tự hào khi học ở FPTU?
Trải qua hành trình 15 năm đồng hành cùng nhiều thế hệ sinh viên, FPTU là nơi ghi dấu nhiều kỷ niệm thanh xuân khó quên trong ký ức của nhiều Alumni. Hơn thế, đó còn là cả những tự hào về ngôi trường 3 chữ này.
1. Phùng Thị Minh Tâm - Cựu sinh viên K8 - Ngành Quản trị Kinh doanh - FPTU Hà Nội
Minh Tâm chia sẻ ngay từ khi học cấp 3 bản thân đã biết đến Đại học FPT. “Lúc nghe tin trường F chuyển về Hòa Lạc ngay gần nhà, mình vui lắm. Vì mình muốn được vào FPTU học từ lâu rồi. Nhớ ngày trước 3 năm cấp 3 đi học đều đi qua trường, từ lúc nó làm cái đầm nước đến lúc có nhà con giun mọc lên, chỉ mong đến ngày được vào học. Bây giờ em gái mình cũng là K16 tại trường”.
2. Lê Văn Quý Hoàng - Cựu sinh viên K7 - Ngành Kỹ thuật phần mềm - FPTU Hà Nội
Theo mình điều tự hào nhất khi là sinh viên Đại Học FPT là sau khi tốt nghiệp ra trường, với những gì đã được học, dù làm ở đâu, tại Việt Nam hay ở một đất nước nào khác, mình đều cảm thấy rất tự tin với khả năng của bản thân. Các kiến thức được dạy ở trường rất sát với yêu cầu công việc trong thực tế.
Ngoài kỹ năng chuyên môn, việc được học nhiều loại ngoại ngữ từ rất sớm (tiếng Anh, tiếng Nhật), đã giúp mình có thêm nhiều lợi thế khi tiếp cận thêm các cơ hội việc làm ở môi trường quốc tế. Và cuối cùng, dù đã ra trường khá lâu nhưng FPTU luôn có các hoạt động để kết nối, quan tâm đến cựu sinh viên, điều này làm mình cảm thấy rất gần gũi và ấm áp.
3. Nguyễn Vũ Linh - Cựu sinh viên K8 - Ngành Kỹ thuật phần mềm - FPTU TP. HCM
Từ lúc còn đi học đến khi đi làm tại FSoft, mình thấy FPTU là nơi cho mình rất nhiều cơ hội. Khi đi học là cơ hội tiếp cận giáo trình xịn sò bằng tiếng Anh, làm các dự án, tham gia CLB, ngoại ngữ, tự tin trong giao tiếp hàng ngày. Khi đi làm, mình tự hào về văn hóa FPT. Thực ra cũng khó diễn đạt thế nào, nhưng luôn cảm thấy người FPT rất gì và này nọ.
4. Hoàng Minh Thắng - Cựu sinh viên K11 - Ngành Quản trị kinh doanh - FPTU TP.HCM
Về tự hào thì nhiều lắm, nó thể hiện khi đi đâu mình cũng tự tin khoe rằng mình là cựu sinh viên Đại học FPT. Không phải vì danh tiếng của tập đoàn hay cơ sở vật chất rất đẹp thuộc hàng top mà là chất lượng đào tạo “thật”, rèn luyện cho sinh viên những kiến thức thực tế ra trường là làm được việc ngay.
5. Lê Bảo Thắng - Cựu sinh viên K4 - Ngành Kỹ thuật phần mềm FPTU Hà Nội
Điều tự hào nhất với mình tại FPTU là đã thành lập được CLB Guitar (FGC), từ đó đến nay vẫn luôn là một CLB mạnh và đóng góp nhiều cho các hoạt động của trường. Nhớ hồi ấy trường mới thành lập chưa lâu nên còn ít sinh viên, kiếm được một nhóm có cùng đam mê cũng khó. Mà hồi ấy nghèo lắm, ai nghĩ dân học FPT đại gia chứ mình toàn thấy cảnh anh em đạp xe đạp, 1 tay lái xe, 1 tay cầm cái đàn cũ, không có vỏ để đeo.
FGC như những người đồng đội, những người bạn thân nhất của mình trong những năm Đại học và đến cả hiện tại. Đến tận bây giờ mình vẫn cảm nhận được trong lòng anh em, FGC là một điều gì đấy vừa thiêng liêng vừa thân thuộc. Nghe “thiêng liêng” thì hơi quá nhưng bọn mình ngày ấy sống chết với FGC lắm, sẵn sàng hi sinh nhiều thứ thuộc về cá nhân vì CLB. Mà mình cũng cảm nhận được điều ấy ở các lứa thành viên sau này.
Còn nói về FPTU, bọn mình là những lứa đầu tiên, thời ấy học FPTU "mang tiếng" lắm, kiểu nhà giàu không đậu Đại học nên vào đây. Thực tế thì mình cũng đậu cả ĐH Xây Dựng Hà Nội. Đợt ấy không hiểu đăng ký kiểu gì mà 9 cái giấy báo đậu các kiểu Đại học, Cao đẳng gửi về. Nhưng mình vẫn nhớ trong Alumni book mình đã viết: "Nếu được chọn lại, tôi vẫn chọn FPTU 1 lần nữa".
Nhiều năm qua đi với vô số bài học và kỷ niệm, những cựu sinh viên FPTU luôn mang trong mình niềm tự hào từ những điều nhỏ bé đến những dấu ấn đáng nhớ tại trường F. Hành trình đó hẳn sẽ còn được nối dài theo năm tháng qua bao thế hệ sinh viên ĐH FPT.
Truy cập ngay website https://cocdoc.edu.vn/ và fanpage https://www.facebook.com/cocdoc/ để cùng kết nối với các Alumni của FPTU toàn cầu nhé.
Vân Anh